Ngoại Hạng Anh

Soi kèo phạt góc Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Chủ nhà lép vế

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-07 05:58:29 我要评论(0)

Hồng Quân - 03/03/2025 15:55 Kèo phạt góc lịch thi đấu bóng đá cúp c1 châu âulịch thi đấu bóng đá cúp c1 châu âu、、

èophạtgócShanghaiPortvsYokohamaMarinoshngàyChủnhàlépvếlịch thi đấu bóng đá cúp c1 châu âu   Hồng Quân - 03/03/2025 15:55  Kèo phạt góc

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
“Tôi không biết kỳ này vợ tôi có qua được không. Mặt bà ấy sưng phù hết cả”, chú Xuân mếu máo nói.

Từ ngày cô Trần Thị Kim Phượng (sinh năm 1969) bị đột quỵ đến nay cũng đã một tháng rưỡi, chú Xuân phải nghỉ việc để đưa vợ đi nhiều nơi để điều trị. Thế nhưng, bệnh tình của vợ chú vẫn luôn trầm trọng, chưa kịp thuyên giảm thì lại phát hiện mắc phải Covid-19.

{keywords}
 
{keywords}
Cô Trần Thị Kim Phượng mắc đa bệnh lý, đang được điều trị tích cực tại Bệnh viện Phục hồi chức năng – Điều trị bệnh nghề nghiệp.

Theo bác sĩ Kim Vem, Trưởng Khoa Hồi sức tích cực – chống độc, Bệnh viện Phục hồi chức năng – Điều trị bệnh nghề nghiệp, cô Phượng được nhập viện trong tình trạng tỉnh, tuy nhiên, các bác sĩ phát hiện căn bệnh rối loạn miễn dịch đang hoạt động (Lupus ban đỏ hệ thống). Đây là căn bệnh tự miễn mà có thể gây tàn phá các cơ quan, đặc biệt là tim, thận.

Bởi vậy, khi được đưa vào viện, cô Phượng đã bị suy thận, suy tim mức độ nặng. Các bác sĩ đã rất nỗ lực để cứu chữa, đồng thời cũng cố gắng liên hệ đến các bệnh viện tuyến cuối, để cô được điều trị tích cực với kỹ thuật cao hơn. Bác sĩ Vem cho biết, sắp tới, cô Phượng sẽ phải lọc máu liên tục, thở máy, sử dụng thuốc kháng sinh mạnh, thuốc kháng viêm… chi phí rất tốn kém.

Ngồi thẫn thờ trên chiếc ghế sắt lạnh lẽo ngoài hành lang bệnh viện, đôi mắt của chú Xuân hướng về phía phòng bệnh của vợ. Người đàn ông gần 60 tuổi đã bạc cả mái đầu, lại chẳng biết phải làm thế nào mới cứu được vợ mình.

Cả đời chú Xuân quanh quẩn với nghề bảo vệ. Trước đó, chú Xuân làm thuê tại một tiệm thẩm mỹ viện ở quận 10, TP.HCM. Đi làm 12 tiếng, từ 8h sáng đến 8h tối, chú được trả lương 6 triệu đồng/ 1 tháng. Đợt rồi, do cô Phượng phát bệnh đột ngột, chú xin nghỉ mà không kịp báo trước, đến nay đã một tháng rưỡi nhưng vẫn chưa nhận được nửa tháng lương cuối.

Tôi năn nỉ dữ lắm, vợ tôi đang nằm viện, tôi phải đi chăm nên mới phải nghỉ. Mà họ cứ hẹn khất lần, nói là quy định của công ty, dù số tiền chẳng nhiều nhặn, nhưng là tất cả tài sản còn lại của chúng tôi rồi”, chú Xuân chẳng kìm được cảm xúc rối ren pha lẫn bất lực.

{keywords}
Chú Xuân đã cùng đường, chẳng thể "bám víu" vào ai để kiếm tiền chữa bệnh cho vợ.

Vợ chồng chú cũng có căn nhà nhỏ. Gọi là nhà, nhưng chỉ nhỏ như cái chòi, rộng 13m2, nép ở bên góc một con hẻm trên đường Nguyễn Lâm (quận 10, TP.HCM). Thậm chí, chú còn chẳng làm được giấy tờ nhà đất. Lấy nhau 13 năm mà đến nay, cô Phượng vẫn chưa thể chuyển vào chung hộ khẩu với chồng.

Trước đây, mỗi ngày cô Phượng bán cà phê vỉa hè, thu nhập may ra đủ tiền ăn cho 2 vợ chồng. Còn tiền lương của chú Xuân chủ yếu để đi khám bệnh, trang trải cuộc sống. Họ gần như chẳng có đồng dư.

Cô Phượng bị bệnh nặng, họ hàng từ dưới quê, rồi bạn bè, hàng xóm rủ nhau gom góp, giúp đỡ cho chú hơn 10 triệu đồng đóng viện phí. Nhưng chi phí mỗi ngày 700-800 ngàn đồng, số tiền ấy chẳng thấm vào đâu.

Theo dự kiến, chi phí để trị bệnh cho cô Phượng là 50 triệu đồng do bác sĩ kê ra, thực chất đã gói ghém hết mức. Dù vậy chú Xuân cũng chẳng biết đào ở đâu ra được. Các bác sĩ, điều dưỡng của Khoa Hồi sức tích cực – chống độc thương cho hoàn cảnh 2 vợ chồng neo đơn, đã đứng ra kêu gọi, nhưng chỉ đỡ được một phần rất nhỏ.

Đôi mắt của chú Xuân đỏ quạch, đục ngầu, vô vọng. Người bảo vệ nghèo không biết đào ở đâu ra số tiền lớn đến thế.

“Cả đời tôi còn chưa được nhìn thấy số tiền nhiều như vậy cô ạ”, chú thều thào.

Khánh Hòa

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp: Phòng Công tác xã hội Bệnh viện Phục hồi chức năng – Điều trị bệnh nghề nghiệp hoặc chú Trần Thanh Xuân; Địa chỉ: 66E/1 (số cũ 170D) đường Nguyễn Lâm, P6, Q.10, TP.HCM; Điện thoại: 0916911445.
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2022.081 (Cô Trần Thị Kim Phượng)
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: Báo VIETNAMNET
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Vietinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamNet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. Điện thoại: 19001081." alt="Không con cái, người bảo vệ già cùng đường, vô phương cứu vợ" width="90" height="59"/>

Không con cái, người bảo vệ già cùng đường, vô phương cứu vợ

Phạm Hồ Uyên Linh (sinh năm 2000) là cựu học sinh Trường Phổ thông Năng khiếu (ĐH Quốc gia TP.HCM​). Linh từng giành giải Nhất môn Văn học sinh giỏi quốc gia năm lớp 11 và giải Nhì quốc gia năm lớp 12.

Sau khi tốt nghiệp, nữ sinh giành học bổng toàn phần theo học hai ngành Văn học so sánh và ngành Ngôn ngữ và Văn học tiếng Trung tại Trường ĐH Iowa (Mỹ).

Iowa vốn là thành phố thứ 3 của thế giới sau Edinburgh (Scotland) và Melbourne (Úc), cũng là thành phố đầu tiên của nước Mỹ được UNESCO công nhận là Thành phố văn chương.

Những trải nghiệm tại ngôi trường công lập hàng đầu nước Mỹ đã cho Linh cách nhìn nhận khác về việc dạy và học môn Văn.

{keywords}
Phạm Hồ Uyên Linh là sinh viên ngành Văn học so sánh và ngành Ngôn ngữ và Văn học tiếng Trung tại Trường ĐH Iowa (Mỹ).

Giảng viên không dạy cách cảm nhận một tác phẩm văn học

Khi tôi quyết định đi du học ngành Văn ở nước Mỹ, không ít người đã rất ngạc nhiên. Nhưng Iowa giống như một nam châm ma lực hấp dẫn hầu hết tất cả những người yêu và viết văn trên toàn thế giới. Khi theo học, không ít trải nghiệm ở đây khiến tôi hứng thú và bất ngờ.

Trước đây, tôi từng là học sinh giỏi quốc gia môn Ngữ Văn tại Việt Nam với 2 năm liên tiếp đều đoạt giải. Từng là người có điểm cao nhất cả nước, nhưng điểm số khi ấy của tôi vẫn chỉ đạt 18/20, tức chưa phải là mức điểm tuyệt đối.

Ở Việt Nam, dù trong các bài kiểm tra thông thường hay bất kỳ cuộc thi nào đó, rất hiếm khi học sinh có thể đạt được điểm tuyệt đối ở môn Văn.

Nhưng ở Mỹ lại khác, học sinh hoàn toàn có thể giành được điểm tuyệt đối mà không cần phải viết đúng theo barem nào cả. Giáo viên Mỹ cũng không chấm điểm cho học sinh theo ý. Chỉ cần bài viết có chất văn, lập luận sắc sảo, dẫn chứng thuyết phục, người học hoàn toàn có thể đạt điểm A hay A+ dù điều đó có thể đối lập với quan điểm của số đông hay bày tỏ suy nghĩ khác với thầy cô.

Học sinh được khuyến khích nói ra suy nghĩ của mình, kể cả đó là suy nghĩ, quan điểm khác biệt.

{keywords}

Linh là là cựu học sinh Trường Phổ thông Năng khiếu (ĐH Quốc gia TP.HCM​).

Suốt những năm cấp 3, chúng tôi quen với hình ảnh người đàn bà hàng chài trong “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu phải là người lam lũ, cam chịu. Tất cả những phân tích, cảm nhận khác với điều đó đều được cho là không đúng.

Nhưng thực tế, không có cảm nhận nào là hoàn toàn đúng cho một tác phẩm văn học, kể cả đó là ý kiến của các nhà phê bình, thì cũng không có giá trị tuyệt đối. Ép học sinh vào một lối nghĩ sẵn có sẽ làm học sinh mất dần tư duy văn chương độc lập, khả năng tư duy logic và diễn giải thuyết phục.

Một điểm khá thú vị, khi viết văn ở Mỹ, chúng tôi hoàn toàn có thể mở tài liệu để tìm dẫn chứng. Điều này hoàn toàn khác với ở Việt Nam, học sinh phải học thuộc lòng từng câu, từng chữ dẫn chứng trong một tác phẩm văn học.

Muốn học được môn Văn, phải “ngốn” số lượng sách khổng lồ

Học Văn nên dĩ nhiên, số lượng tác phẩm văn học mà chúng tôi phải đọc tương đối nhiều. Thông thường, mỗi tuần, thầy cô sẽ đưa ra số lượng tác phẩm, thể loại cụ thể sinh viên cần phải đọc. Chúng tôi cũng được phép đề xuất những tác phẩm mình mong muốn.

Sinh viên sẽ phải đọc toàn bộ tác phẩm được giao trước khi đến lớp. Tất nhiên, đọc không có nghĩa là đọc lướt cho xong mà còn phải cảm nhận và tìm được điểm hay/chưa hay ở tác phẩm ấy. Khi đến lớp sẽ chỉ là những cuộc thảo luận cởi mở, sôi nổi về sự cảm nhận sau khi đã đọc xong tác phẩm.

Mỗi người hoàn toàn có thể nêu ý kiến cảm nhận khác nhau. Nhiệm vụ của giảng viên chỉ là đặt câu hỏi để đảm bảo cuộc thảo luận có trọng tâm và giúp sinh viên củng cố vững chắc lập luận chứ không phải ngồi giảng giải, càng không phải là đọc để sinh viên chép lại nội dung phân tích của mình.

Tất cả ý kiến đều sẽ được ghi nhận và giáo viên là người thống nhất một số kết luận chung, nhưng mỗi người vẫn được giữ quan điểm của riêng mình. Các sinh viên có thể ghi chép lại tất cả cuộc thảo luận của các bạn và thầy cô.

Một điểm đặc biệt, ở Mỹ rất đề cao việc đọc. Kỳ trước, chỉ tính riêng lớp “Văn học thế giới toàn cầu”, tôi đã phải đọc tới 15 cuốn sách. Trong khi đó, mỗi kỳ, sinh viên cần lấy từ 4 – 6 lớp.

Năm ngoái, có 1 học kỳ tôi đã thử ghi chép lại tên những cuốn sách mình đã đọc. Thật bất ngờ, nguyên một học kỳ đó, tôi đã đọc được tới 62 – 65 quyển sách.

Nhưng điều này khá bình thường ở “thành phố văn chương”. Tại đây, bước ra ngoài đường, bạn sẽ phải ngạc nhiên khi thấy ai cũng đang đọc sách. Ví dụ, ngồi trên xe bus, mọi người sẽ chọn đọc sách thay vì nghịch smartphone.

Sẽ không bị lạc loài khi bạn tự nhiên bắt chuyện với một người lạ và nói rằng: “Đây là cuốn sách mà tôi rất yêu thích”.

Trong thành phố, tôi cũng không thể đếm nổi có bao nhiêu hội nhóm liên quan đến hoạt động đọc sách. Thậm chí, ngay tại hội sinh viên Việt Nam trong Trường ĐH Iowa của tôi cũng có một câu lạc bộ đọc sách riêng. Thời điểm nghỉ hè, sinh viên vẫn thường gặp nhau mỗi tuần để trao đổi về cuốn sách mình đang đọc.

Bởi vậy, học ở Iowa, người học cũng được thúc đẩy việc đọc để không bị “thụt lùi”.

Nhiều cách kiểm tra lý thú

Ở mỗi môn học, người học sẽ phải tham gia một số bài kiểm tra theo những cách thức khác nhau, nhưng hầu hết đều đòi hỏi sự sáng tạo của người học.

Ví dụ, tôi từng tham gia lớp “Phụ nữ trong văn học tiền hiện đại ở Đông Á”. Sau khi đọc 4 – 5 tác phẩm, chúng tôi được yêu cầu phải làm một bài kiểm tra: “Viết lại tác phẩm văn học trong bối cảnh thời kỳ hiện đại”.

Trong những tác phẩm tiền hiện đại của Đông Á, nhiều nhân vật không có tên, có tuổi. Ngay cả khi chuyển sang thời hiện đại, nếu người viết đặt cho nhân vật đó một cái tên thì cũng phải giải thích được lý do vì sao mình lại đặt cho họ một cái tên như thế.

Những bài kiểm tra này chủ yếu bắt sinh viên phải lý giải “tại sao lại có suy nghĩ như vậy” hơn là kiểm tra khả năng ghi nhớ.

Hay ở trong lớp “Văn học Nga”, sau khi đọc xong các tác phẩm bất hủ của Lev Tolstoy hay Dostoyevsky, chúng tôi phải làm bài tập là: “Tưởng tượng Lev Tolstoy và Dostoyevsky gặp nhau trong lúc hai ông đang viết các tác phẩm của mình. Khi đó, họ sẽ đánh giá tác phẩm của nhau như thế nào?”.

Còn trong lớp “Văn học thế giới”, sau khi đọc xong một tác phẩm bất kỳ, giảng viên sẽ yêu cầu chúng tôi làm một dự án sáng tạo. Trong lớp tôi, có bạn chọn làm về thơ Trung Quốc. Vì “thi trung hữu họa” nên bạn ấy đã vẽ một bức tranh và đề từ cho bức tranh đó dựa trên bài thơ mà mình đã đọc. Điều đó làm giáo viên vô cùng thích thú.

{keywords}

Hồi năm thứ 2, tôi có theo học một lớp có tên gọi “Văn chương thế giới ngày nay”. Trong lớp học đó, chúng tôi đã được học tới 40 nhà văn đến từ khắp nơi trên thế giới. Mỗi ngày, sẽ có một giảng viên giảng dạy một chuyên đề khác nhau, ví dụ dạy học sinh cách viết, cách đọc sách hay xuất bản sách ở quốc gia của họ.

Kết thúc môn, bài tập của chúng tôi là lựa chọn và phỏng vấn một nhà văn bất kỳ trong số 40 nhà văn đó, sau đó viết về một chủ đề mà mình quan tâm.

Rất nhiều lĩnh vực thời sự đã được sinh viên lựa chọn để viết. Điều đó vừa cho phép người học nói lên quan điểm, ý kiến riêng của bản thân, đồng thời cũng khiến người dạy cảm thấy hứng thú với tiết học, vì chính họ cũng đã học được rất nhiều thứ từ sinh viên.

Thúy Nga(Ghi)

Những thứ 'hớp hồn' cô giáo Việt dạy tiểu học ở New Zealand

Những thứ 'hớp hồn' cô giáo Việt dạy tiểu học ở New Zealand

Giáo dục 'cá nhân hóa', cũng như giúp trẻ xây dựng nhân cách từ lứa tuổi tiểu học là những điều khiến cô giáo trẻ người Việt ở xứ Kiwi cảm thấy hứng thú.

" alt="Trải nghiệm học Văn ở nước Mỹ của 10X từng giành giải Nhất quốc gia" width="90" height="59"/>

Trải nghiệm học Văn ở nước Mỹ của 10X từng giành giải Nhất quốc gia